Kết quả 1 đến 3 của 3

Chủ đề: [Review] Turok

  1. #1
    vietnamtui11 Guest

    [Review] Turok

    TUROK
    1 bộ phim bom tấn Hollywood... hay chỉ là 1 thất bại nặng nề?


    - Phát hành: Touchstone
    - Phát triển: Propaganda Games
    - Thể loại: Bắn súng góc nhìn thứ nhất
    - Ngày phát hành: 5/2/2008
    - ESRB: Mature

    Có thể bạn chưa hề nhận ra, 2007 là năm của những tựa game thuộc thể loại first - person shooter. Halo 3, Call of Duty 4: Modern Warfare, BioShock, Crysis, Unreal Tournament III và vô số những cái tít khác nữa, tất cả đồng loạt cập bến lên những gian hàng bán lẻ tại bất cứ nơi nào chúng ta đang sống và lần lượt bòn rút những tài khoản thắt lưng buộc bụng của chúng ta 1 cách không thể nào tàn nhẫn hơn. Dĩ nhiên, đó từng là 1 khoảng thời gian tốt đẹp, song nó cũng đồng thời bỏ lại cho chúng ta 1 thị trường game bị tràn ngập bởi những khẩu súng săn, những quả lựa đạn và như 1 hệ quả tất yếu, những người chơi bắt đầu tỏ ra lưỡng lự trong việc tiếp tục tham gia vào thêm 1 trận chiến lang bạt khác. Nói ngắn gọn, 1 tựa game FPS ở thời điểm đầu tiên của năm 2008 sẽ bắt buộc phải sở hữu 1 dạng bước ngoặt cực kì đặc biệt nào đó để có thể đủ sức giành lấy cho mình 1 cơ hội hiếm hoi để được ngó ngàng tới.

    Turok -- dự án mới nhất đến từ sự hợp tác giữa TouchstonePropaganda Games -- sở hữu 2 thứ: Những con khủng long và những pha giết chóc ngoạn mục.

    Như 1 màn hồi tưởng hướng về hệ máy cổ điển Nintendo 64, Turok đặt bạn phía sau cây cung và những mũi tên chết chóc của Joseph Turok và kết hợp bạn cùng những thành viên mạnh mẽ của Đại đội Whiskey (Whiskey Company). Dường như quá khứ của Turok đã từng gắn liền với vai trò quen thuộc của 1 sát thủ chuyên nghiệp được đào tạo bởi 1 tổ chức lính đánh thuê tàn ác được biết tới dưới cái tên Wolfpack song đã quyết định đào ngũ khi toàn bộ những công việc bắn giết không ghê tay này đã không còn tỏ ra phù hợp với lương tâm của anh ta. Giờ đây ở địa vị 1 thành viên đại diện cho Whiskey Co., Turok và những chàng trai đang trên đường săn đuổi chính người cố vấn thông thái khi xưa của anh -- Roland Kane. Kẻ lãnh đạo tối cao của Wolfpack đã và đang xây dựng căn cứ cho riêng mình trên 1 hành tinh biệt lập xa xôi, và khi những chàng trai của chúng ta chuẩn bị hạ cánh, họ đã bị bắn rơi. Đại đội Whiskey bắt đầu quá trình khám phá hành tinh bí ẩn, và nhiệm vụ cuối cùng nhanh chóng thay đổi từ việc bắt giữ Kane tới tìm cách vượt qua những con khủng long khát máu, những tên lính bảo vệ vô thức được vũ trang tới tận răng cũng như những con bọ cạp bị biến đổi sắc tố và trên hết, trở về nhà.

    Ở hầu hết các phân đoạn, Turok vận hành giống y hệt như mọi tựa game first - person shooter bình thường nhất trên thị trường hiện nay. Bạn thay đổi vũ khí với tổ hợp phím d - pad, nhảy (jump), cúi mình (crouch), bắn và bắn loạn xạ nhằm mở đường máu xuyên qua những khu rừng già, những căn cứ địa Wolfpack và nhiều hơn thế nữa. Nhưng điều đã góp phần khiến Turok trở nên khác biệt so với bộ sưu tập game bắn súng đồ sộ của năm 2007 chính là kĩ năng giết chóc của bạn -- chẳng hạn như lén lút luồn ra phía sau lưng 1 tên lính gác, đá gục hắn xuống bằng 1 cú giáng gót giày cực mạnh vào đầu gối và đâm ngập tới chuôi lưỡi dao găm của bạn vào đỉnh đầu hắn.

    Giờ đây, đừng cho rằng tôi đã lầm; COD4 và BioShock là những khoảng thời gian thật tuyệt vời, nhưng ở địa vị 1 game thủ tôi luôn phải vất vả tìm mọi cách nhằm cân bằng kho đạn dược của mình sao cho tương xứng với thực tế. Trong COD, tôi đã phải nỗ lực hết sức nhằm giữ lại những quả lựu đạn của mình cho những hành lang phủ kín khủng bố dường như bất khả thi để vượt qua, và trong BioShock, tôi đã lưỡng lự trong việc quyết định xem có nên lãng phí lượng Adam của mình hay không bởi nỗi sợ hãi rằng tôi rồi sẽ phải cần đến 1 plasmid đã được nâng cấp để phục vụ cho trận chiến với 1 Big Daddy hay 1 gã trùm. Trong hầu hết những trò chơi như thế, tôi luôn cảm thấy như thể mình cần phải chơi trong tình thế bị động.

    Điều đó sẽ không xảy ra tại đây. Turok sẽ tháo bỏ mọi xiềng xích đã từng ngăn cản bạn.

    Không, lượng đạn dược vẫn không hề vô tận, nhưng bạn được hoàn toàn khuyến khích để sử dụng bất cứ món đồ chơi hiện đại nào bạn thích bằng bất cứ cách thức nào bạn muốn. Đã có rất nhiều thời điểm khi bản thân người viết bài bước vào 1 khu vực mới của khu rừng và tìm ra 1 căn cứ bảo vệ tạm thời với những đống vũ khí được xếp đặt rải rác ở khắp mọi nơi. Tôi nhặt lấy 1 khẩu chaingun, tiến ra bên ngoài và bắn tung 1 vài con thằn lằn khổng lồ, cảm thấy mệt mỏi với khẩu súng và quay trở lại để tìm kiếm 1 thứ nào đó hợp với sở thích của tôi hơn. 1 khi tôi đã lựa chọn được cố định cho mình 1 món vật dụng mang nặng tính phá hủy -- chẳng hạn như thứ vũ khí ưa thích của chính cá nhân tôi, khẩu súng bắn "bom keo" (sticky bomb gun) -- tôi vẫn có thể tìm cách đổi chác nó với niềm tin tưởng tuyệt đối rằng vẫn còn rất nhiều băng đạn cần được dùng tới phía sau lưng mình và vô số những địa điểm để thay đổi sang 1 vật dụng khác biệt hơn ở phía trước.


    Những pha giết chóc bằng dao găm không bao giờ trở nên nhàm chán.
    Chế độ bắn thứ 2 là 1 nhân tố cực kì quan trọng trong các pha đấu súng của Turok. Khẩu sticky bomb gun là món đồ chơi ưa thích của tôi chính bởi chế độ bắn thông dụng độc đáo của nó -- siết cò súng để phóng ra 1 trái bom sẽ bám dính lấy bất cứ bề mặt nào mà nó chạm phải đầu tiên và kéo cò thêm 1 lần nữa để làm nổ tung thiết bị siêu nhỏ này -- nhưng chọn lựa thứ 2 cho sự ra mắt của 1 bãi mìn mini mới thực sự là 1 điểm nhấn nổi bật -- điều tương tự hoàn toàn có thể được lặp lại với ống phóng pháo sáng của khẩu súng săn và thiết bị giảm thanh của khẩu SMG.

    Ở gần kề thời điểm kết thúc của trò chơi, người viết bài đã có cơ hội được thực hiện 1 màn tấn công độc diễn vào 1 trong những căn cứ đầu não của Kane, và những món vũ khí thần thánh đã ban phước lành cho tôi thêm 1 lần nữa. Có thể thâm nhập được vào bên trong qua cánh cửa chính mà không bị phát hiện, tôi kéo căng dây cung của mình và lập tức làm gỏi 2 tên lính gác trước khi chúng kịp nhận ra rằng Turok hiện đang có mặt trên màn hình. Nếu bạn chưa hề đụng tới bất kì 1 đoạn phim review nào cho tựa game này trên các trang báo điện tử quốc tế, cây cung là 1 cỗ máy giết người thầm lặng và bệnh hoạn. Bạn lắp, kéo giãn mũi tên và rồi tinh chỉnh đường bay cho cú bắn của mình với bộ phận tâm ngắm. Bạn càng giữ chặt "cò súng" bao nhiêu, Turok càng dùng hết sức lực của mình kéo căng sợi dây cung bấy nhiêu. Nếu bạn nhả nó ra với đủ lực đàn hồi cần thiết, mũi tên ấy về cơ bản sẽ đóng ghim gã phản diện vào bờ tường ở khoảng cách gần nhất. Thật tuyệt.

    Dù sao đi nữa, với 2 tên đần độn đã bị hạ gục, tôi tiếp tục tiến sâu hơn nữa vào pháo đài kiên cố và bước qua 1 chiếc cầu thang gác dẫn tới level tiếp theo cùng 1 gã lính đang đóng cọc phía bên trên đỉnh. Tôi chuyển sang sử dụng khẩu súng bắn bom keo, nhắm vào 1 bên chân của gã trai và bắn tung hắn về nơi cực lạc. Sự việc này đã gián tiếp báo động cho toàn bộ lực lượng phòng vệ rằng người của Whiskey Co. đang hiện diện tại đây, và tôi bắt đầu cuống cuồng rải mìn như điên loạn trên khắp chiếc thang gác và các khu vực xung quanh đó. 1 vài gã bộ binh thiếu cẩn trọng hộc tốc chạy xuống phía dưới cầu thang và tức khắc nổ tung. Khi khẩu sticky bomb gun đã hết sạch đạn, tôi vớ lấy 1 khẩu chaingun cạnh đó và -- tận dụng chế độ bắn thứ 2 của nó -- lắp đặt nó lên mặt đất như 1 ụ súng máy tự động. Nó thách thức bất cứ kẻ nào dám cả gan đặt bước xuống những bậc thềm chết chóc ấy.

    (Còn tiếp...)

  2. #2
    vgreen23 Guest
    Bổ sung thêm nhiều sự lựa chọn hơn vào 4 khe (slot) vũ khí của bạn -- bạn sẽ luôn luôn sở hữu cây cung và 1 con dao găm song vẫn hoàn toàn có thể thay đổi 2 gun slot còn lại của mình -- là thực tế rằng bạn có thể sử dụng bằng cả 2 tay (dual-wield) với toàn bộ những cách phối hợp súng ống có thể phát hiện được. SMG/shotgun, 2 khẩu súng ngắn (dual pistols), sticky bomb/shotgun -- thế giới này là của bạn.

    Hãy tin tôi, chẳng có bất cứ điều gì giống như việc nắm lấy tới 2 khẩu shotgun và mở đường máu xuyên qua những căn phòng ngập tràn địch thủ. Bổ sung vào đó sự thật rằng bạn may mắn có được bên mình những pha tấn công thầm lặng bằng dao găm -- quên những gã lính canh đi, bạn có thể lén lút tiến tới những con khủng long từ phía sau lưng với lưỡi dao sắc bén đã lăm lăm trên tay, nhấn theo 1 nút bấm gợi ý xuất hiện trên màn hình và hả hê chiêm ngưỡng khi Turok cắm trọn lưỡi gươm của mình vào đầu con quái vật xấu số và vật lộn trên tấm lưng đồ sộ trước khi xé toang cổ họng nó -- và chỉ 1 vài phân đoạn của trò chơi này thôi là đã quá đủ để khiến tim bạn như nhảy dựng lên trong lồng ngực.

    Trên rất nhiều phương diện, đây giống như 1 phiên bản Contra dưới góc nhìn thứ nhất -- vũ khí cực kì đa dạng, những khu rừng già nguyên sinh, v.v... -- thế nhưng... đó không phải bao giờ cũng luôn luôn là 1 điều tốt đẹp.


    Gunplay.
    Vâng, đây chính là phân khúc không thể nào tránh khỏi của bài review nơi tôi thốt lên 1 từ "Nhưng..." và giải thích tường tận cho bạn tất cả những lí do đã khiến Turok không thể giành được 1 điểm 10 trọn vẹn, vậy nhưng ngay cả những lời phàn nàn của tôi cũng không hề gay gắt tới như vậy. Không có bất cứ 1 nhân tố nào của Turok đã thất bại 1 cách tồi tệ hoặc gây nên những sự khó chịu đến cực độ -- đây hoàn toàn không phải là 1 trò chơi tệ hại, nhưng trên 1 khía cạnh tương tự, nó cũng không hề gây được ấn tượng sâu sắc đến thế.

    Để bắt đầu, những món vũ khí mà tôi đã dành lấy không biết bao nhiêu từ ngữ hoa mĩ để ca tụng quả thực rất tuyệt về mặt lựa chọn chế độ tùy biến song lại tỏ ra cực kì thất vọng tính trên phương diện sức mạnh hỏa lực. Nếu tôi không thể thực hiện được 1 cú headshot với 1 kẻ địch nào đó, chúng sẽ lấy đi những suối đạn dường như vô tận để có thể bị hạ gục chẳng cần biết tôi đang cầm trên tay chủng loại súng ống nào. Khi bạn đang tham gia 1 trận chiến 1 - chọi - 1, đó không phải là 1 rắc rối quá lớn, nhưng khi hàng tá kẻ thù đang đồng loạt lao tới bạn -- 1 ví dụ điển hình khi Slade và Turok đang nỗ lực vượt qua 1 cây cầu ghép từ những thân cây gỗ lớn với độ nảy cao -- sức sát thương không hề đáng kể chút nào mà những món đồ chơi của bạn cung cấp thực sự gây nên cảm giác vô cùng khó chịu.

    Điều khiến sự khó chịu càng trở nên tồi tệ hơn nữa là thực tế rằng bị giết bởi những gã lính canh này thật sự sẽ rất... ngượng khi ta biết rằng chúng ngu ngốc tới mức độ nào. Nếu chúng ta bỗng dưng được thông báo rằng cộng đồng Xboxvn đang có 1 kẻ xâm phạm bất hợp pháp cực kì nguy hiểm và tôi bước qua cái xác của 1 thành viên nào đó đã bị đóng đinh trên bờ tường bởi 1 mũi tên kim loại sắc nhọn, tôi chắc chắn sẽ không chịu chôn chân đứng như trời trồng tại đúng cái vị trí mà anh ta vừa đứng tại đó chỉ 2 giây trước và bắt đầu kiểm tra lại khu vực này -- càng không nếu tôi bất chợt nhìn thấy 1 gã trai với 1 khẩu súng máy tự động hầm hố trong tay và tôi quyết định tập hợp những anh bạn yếu ớt của mình lại thành 1 nhóm nhỏ để lao thẳng tới hắn trước 1 góc bắn mở toang hoác.

    Những anh chàng của Kane có vẻ như không có được những phán đoán bình thường này.


    Tôi nghĩ hắn đã trông thấy tôi.
    Điều tiếp theo được nhắc tới trong danh sách những mặt hạn chế game còn mắc phải là sự thật rằng Turok đã bắt đầu 1 cách kì bí và đầy hứa hẹn như thể nó sẽ có được 1 phần cốt truyện tương đối ổn -- có những trường đoạn hồi tưởng về việc Turok bước đầu gia nhập Wolfpack và 1 nhiệm vụ quan trọng đã khiến anh ta rời bỏ cuộc chơi cũng như 1 bức tường căng thẳng cao độ ngăn cách anh với toàn bộ Whiskey Company -- nhưng rồi, thật không may, đã hoàn toàn sụp đổ khi mới đi qua khoảng phân nửa chặng đường. Khi toàn bộ Đại đội đã nhận ra rằng tính mạng của họ đang bị đe dọa nghiêm trọng, nhiệm vụ dành cho Kane đã ngay lập tức bị loại bỏ và họ dần dần tập trung hơn vào việc tìm cách trở về nhà. Tốt thôi, song cần nhớ rằng Kane và những gã bạn chí cốt hói đầu của lão ta cũng đã xuất hiện ở 1 vài thời điểm chỉ để chào hỏi Turok mà không bao giờ nhằm mục đích cải tiến cốt truyện. Tất cả những sự việc này đều dẫn tới 1 màn đấu trùm ở khoảnh khắc cuối cùng vốn không hề sở hữu bất cứ 1 tác động xúc cảm nào bởi vì đã từ rất lâu rồi, tôi không còn quan tâm đến việc truy lùng Kane hay thậm chí còn chẳng hề mảy may biết rõ lão ta là ai -- tại sao lão ta lại trú ngụ ở hành tinh này, tại sao lão lại bị truy sát gắt gao đến thế, và tại sao Kane lại quyết định làm rối tung toàn bộ hệ sinh thái của hành tinh này lên bằng cách tái tạo nên những con thằn lằn khủng khiếp ấy?

    Turok cũng không hề có đủ khả năng thoát khỏi sự phẫn nộ không đáng có của tôi. Tôi biết rằng tôi đã nói rất nhiều về những phương diện lựa chọn hỏa lực cực kì tuyệt vời của bộ sưu tập vũ khí, song sự thiếu sót 1 nút bấm với tính năng chạy nước rút (theo như Call of Duty 4) không thể không gây nên sự bực bội. Nhân vật chính của chúng ta được huấn luyện kĩ càng để sống sót trong những khu rừng nguyên sinh, giết người chỉ bằng đôi bàn tay trần trụi của mình và tung mình bay xuống từ những tòa tháp bắn tỉa chọc trời, nhưng anh ta không thể bỏ chạy khỏi kẻ thù? Đã có vô số những thời điểm khi đàn khủng long tràn tới, màn hình của bạn bắt đầu chuyển sang màu đỏ thẫm và cố sống cố chết chạy trốn để được thở 1 hơi dài là lựa chọn duy nhất của bạn.

    Chẳng còn điều gì gây thất vọng hơn việc chỉ được phép đi bộ thật nhanh với tốc độ rùa bò khỏi những cái chết cận kề.

    (Còn tiếp...)

  3. #3
    thuyln2 Guest
    Đằng sau trí thông minh nhân tạo và những phương thức điều khiển, điều sẽ dễ dàng gây nên sự lưỡng lự cho rất nhiều game thủ chính là việc những hiệu ứng hình ảnh của trò chơi vẫn chưa đạt tới độ chuẩn mực cần thiết. Sử dụng 1 trong những engine tạo hình với sức mạnh đỉnh cao nhất hiện nay -- engine Unreal III, đồ họa trong Turok không thuộc hàng quá tệ, song không sớm thì muộn bạn cũng sẽ phải bước qua những gờ đá và cây cối với những góc cạnh sắc nhọn hiện rõ mồn một và chất lượng vân bề mặt vô cùng nghèo nàn -- chỉ cần buộc phải ngắm nhìn những miếng vá vụng về đó dù chỉ 1 lần thôi cũng đã là quá đủ để kéo bạn ra khỏi 1 trải nghiệm đầy lôi cuốn. Bên cạnh những môi trường ngoại cảnh với 1 góc nhìn giả tạo toàn thể, cũng vẫn còn đó những vấn đề gặp phải liên quan tới các chuỗi chuyển động nhân vật. Mô hình character trong các đoạn phim cắt cảnh đôi khi sở hữu 1 luồng ánh sáng chói lòa thoáng qua bao phủ lên họ -- chúng trông giống như 1 kiểu ánh sáng của Chúa trời phát ra từ thân mình họ -- và hiện tượng texture biến mất xảy ra rất nhiều lần. Lỗi vân bề mặt hớ hênh ưa thích của cá nhân tôi thường xuất hiện khi tôi đang phải đối mặt với 1 chú T-Rex với kích thước siêu tưởng. Con quái vật bước những bước đi nặng nề lên màn hình và bao quanh thân mình 1 lớp da ướt át/nhầy nhụa không ra bất cứ 1 thứ hình thù nào cả... cho tới khi con thú gầm lên 1 tiếng kinh khủng và texture trên cơ thể nó bắt đầu lộ diện.

    Tôi đã chứng kiến cảnh tượng này trên màn hình trong khoảng 10 lần gì đó, và nó xảy ra trong khoảng 9 lần như vậy.


    T - Rex.
    Whoa. Tại sao tôi lại phải chịu mất thì giờ xem những đoạn phim cắt cảnh tương tự nhau lần này qua lần khác? Bạn của tôi, đó là bởi vì lời phàn nàn tiếp theo của tôi về Turok -- độ khó. Ở hầu hết các phân đoạn, Turok sẽ chỉ là 1 cuộc chạy bộ tập dượt đơn giản cho bất cứ ai đã từng kinh qua vụ mùa first - person shooter bội thu của năm '07. Bạn bắt đầu màn chơi từ 1 địa điểm đã cho sẵn, nhấn Left Stick để làm xuất hiện 1 mũi tên chỉ dẫn tới hướng thực hiện nhiệm vụ của mình, chiến đấu với những con quái vật dị hợm lần lượt xuất hiện trong tầm ngắm và rồi hoàn tất nhiệm vụ để gián tiếp phát lên 1 đoạn cutscene mới. Tuy nhiên, đã có vô số những thời điểm gây thất vọng cực độ trong Turok nơi đã khiến tôi phải buột miệng chửi thề và sẵn sàng vung tay ném thẳng chiếc controller quí giá của tôi vào màn hình TV. Có 1 tình huống khi tôi đã bị bắn hạ bởi 1 gã trai lăm lăm trên tay 1 khẩu RPG vốn dường như đã thấy rõ nhất cử nhất động của tôi, 1 khoảnh khắc khác lại buộc tôi phải cố gắng tìm ra con đường an toàn để vượt qua 1 chiếc tăng thiết giáp hình nhện khổng lồ không hề ngừng công kích cho tới khi tôi bị nổ tung, và 1 thời điểm khác tôi đã phải bỏ ra khoảng 10 phút hay đại loại thế để lấy hết sức lực hạ gục 1 con T - Rex bám dai như đỉa.

    Giờ đây, tôi không đề cập tới chúng như những lời phàn nàn, kêu ca bình thường bởi tôi ghét bị thử thách -- tôi đề cập tới những khiếm khuyết này bởi tôi muốn được thử thách 1 cách có đầu óc hơn. Hãy để tôi được tiết lộ bí mật về phân đoạn chiếc tăng thiết giáp hình nhện cho bạn. Cỗ chiến xa to lớn với những cái chân kiểu loài nhện này ì ạch xuất hiện trên màn hình, và tôi ngừng di chuyển để xem xem nó sẽ tiếp tục đi tới đâu. Sau 1 khoảng lặng, rốt cuộc thứ kì dị này cũng đã chịu kéo lê thân thể nó lên 1 ngọn núi và bắt đầu kiểm tra toàn bộ khu vực xung quanh. Có 1 vài khúc gỗ mới đốn hạ với những cái hốc sâu hoắm và 1 nửa bức tường bê tông ngăn cách tôi với kho đạn dược RPG, và tôi nhận ra rằng mình cẩn phải lẩn vào bóng tối. Không muộn hơn 1 khắc, tôi bước ra và thứ này lập tức định vị được tôi, và tôi bị giết. Trò chơi nạp lại kết cấu vật thể, tôi chờ cho chiếc tank ngồi ấm chỗ, tôi nhảy vào 1 hốc cây gần nhất và cỗ máy giết người bắn đầu vãi đạn loạn xạ. Tôi kiên nhẫn chờ cho tới 1 khoảng dừng để nạp đạn hay 1 kiểu phá vỡ thế bí vô tình nào đó, song chúng không bao giờ tới. Cuối cùng, tôi tự mình phá vỡ thế bí đó và kết thúc bằng việc bị nổ tung.

    Những phương pháp thử và sai mò mẫm này lặp đi lặp lại trong 1 khoảng thời gian ngắn trước khi tôi chợt nhận ra rằng nếu tôi chịu di chuyển ngay khi chiếc tank vừa xuất hiện, tôi hoàn toàn có thể chạy tới vơ lấy đạn dược, trở về chỗ cũ đằng sau những vật chắn kiên cố, và đánh sập cỗ chiến xa tuyệt vời bằng 1 phương thức thuộc loại hạ sách nhất có thể.


    Không ai được phép gây sự với Ke5a877164GQGTV.
    Đây cũng chính là rắc rối mà tôi đã gặp phải với trận chiến này -- đó là 1 định nghĩa xác thực nhất về thứ gọi là "độ tuyến tính quá mức cần thiết". Turok đã dành tặng tôi mọi sự tự do có thể có được để tùy ý nghịch ngợm với kho súng ống đa dạng của mình, nhưng ở tình huống này, tôi đã bị buộc phải cất bước chạy thật nhanh vào 1 thời điểm cố định và khai hỏa bằng 1 khẩu súng cố định. Ở đời thực, phản ứng đầu tiên của tôi sau khi thoáng nhìn thấy con quái vật chắc chắn sẽ không phải là việc ngay lập tức nóng vội chạy ra phía bên ngoài và để nó trông thấy tôi, mà là suy nghĩ sao cho thật hợp lí để tìm ra cách làm chệch hướng phán đoán của nó, lẩn đi và bỏ lại sau lưng 1 màn giáp chiến không hề cân sức.

    Nói về độ tuyến tính, còn nhớ sự ví von về Contra mà tôi đã nói tới 1 vài giây trước chứ? Tất nhiên, nó rất phù hợp với vai trò miêu tả rõ ràng độ hấp dẫn không thể cưỡng lại của việc chạy - bắn mọi sinh vật cản đường song nó cũng đồng thời cho thấy những level của Turok đã bị đơn giản hóa tới mức độ nào. Khi bạn đi ngang qua những bãi đất bằng phẳng rộng rãi, bạn sẽ trông thấy rất, rất nhiều những đối thủ ló ra phía trước mặt nhưng chẳng có bất cứ 1 thứ gì liên quan tới môi trường ngoại cảnh chịu tương tác với bạn. Bạn chỉ đang đơn thuần chạy qua những mảnh ghép đã được dựng sẵn.

    Turok có sở hữu 1 phần chơi multiplayer, nhưng -- cũng giống như chính bản thân trò chơi -- những nhân tố tuyệt vời của nó đã kết thúc 1 cách quá nhanh chóng. Có tổng cộng 7 bản đồ và 1 loạt các chuỗi vũ khí khác nhau được phân bố tùy thuộc vào mỗi chế độ chơi mạng điển hình như deathmatch và capture the flag, nhưng điều đặc sắc nhất mà cơ cấu multiplayer mang lại, không gì khác, là chế độ chơi phối hợp co - op. Thay vì bất đắc dĩ phải chơi qua mảng chiến dịch chơi đơn thêm 1 lần nữa, co - op đem tới cho bạn và 3 tay súng đồng minh của bạn những nhiệm vụ mới đặt bối cảnh ngay tại 1 vài khu vực mà Turok đã từng bắn tung thành hàng trăm mảnh vụn trước đây. Tuy nhiên, sự kích thích cao độ ban đầu về lối chơi phối hợp này sẽ lập tức bị xóa nhòa khi bạn tìm ra rằng tất cả chỉ có đúng 3 màn chơi để được thử qua.

    Ồ, và xin được phép thêm vào 1 lưu ý nho nhỏ "quan tâm hay không, tùy bạn": Khi bạn bị tấn công bởi 1 chú khủng long với kích cỡ tầm trung hay bị đánh gục bởi 1 quả lựu đạn, bạn sẽ thấy cả thân hình lực lưỡng của nhân vật chính ngã vật xuống mặt đất và đôi chân của anh ta bị hất tung lên không trung. Khi bạn trở lại đứng vững trên đôi chân của mình, bạn sẽ thấy mình đang đối mặt với 1 phương hướng khác hẳn so với trước đây. Trên 1 phương diện nào đó, đây là 1 ý tưởng tương đối sáng tạo nhằm thể hiện việc nhân vật bị thương, thế nhưng về mặt khác, nó lại cực kì tồi tệ nếu bạn đang trong tình trạng sống dở chết dở và đột nhiên cảm thấy khó khăn hơn rất nhiều trong việc gắng sức bước đi tìm nơi ẩn nấp 1 cách an toàn.

    TỔNG KẾT
    Không hề nghi ngờ rằng Turok đáng ra đã có thể trở nên vô cùng lôi cuốn, song rốt cuộc, cái cảm giác thỏa mãn tột độ đi kèm với việc xé toang cổ họng của 1 chú raptor xấu số hay thực hiện 1 pha headshot mãn nhãn bằng cây cung của bạn đã bị đánh chìm nghỉm trong sự ngu ngốc của những bè lũ địch thủ, những hiệu ứng hình ảnh lỗi thời và 1 cốt truyện đã hoàn toàn biến mất. Liệu tôi có quyết định giới thiệu Turok cho những game thủ thông thường chỉ đơn thuần tìm kiếm 1 tựa game có thể đem tới cho họ cơ hội được chạy lăng xăng cùng 2 khẩu súng săn trên tay hay không? Có chứ, nhưng tôi không hề hi vọng sẽ được nhìn thấy bạn bước đi với cái đầu như đã bị nổ tung vì sự tức giận.


    * Ưu:
    - Bạn sẽ có cơ hội chiến đấu với những con khủng long thời tiền sử
    - Giọng lồng tiếng tương đối tốt
    - Được xóa sổ 1 chú T - rex chỉ bằng 1 con dao găm

    * Khuyết
    - Những trận chiến tuyến tính diễn ra với mật độ quá dày đặc
    - Rất ít các điểm checkpoint gây nên nỗi thất vọng lớn lao
    - Những đối thủ người không được thông minh bằng... khủng long
    - Cốt truyện nghèo nàn


    -------------------------------
    7.1 ĐIỂM
    GAME KHÁ
    ----------------------------

    A Fight for Survival...

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •